Câu chuyện kinh doanh của tôi

Trang chủ » Về chúng tôi » Câu chuyện kinh doanh của tôi

Câu chuyện kinh doanh của tôi

Câu chuyện kinh doanh của tôi không kể về sự thành công lớn lao về tiền bạc, không kể về cách kiếm tiền hoặc cách làm giàu nhanh. Chỉ đơn giản là câu chuyện đời thường về những bước ngoặc đẩy tôi bước vào kinh doanh. Tôi sẽ kể vắn tắt về những con đường định mệnh mà tôi đã đi qua, đã chiêm nghiệm nhân tình thế thái. Tôi sẽ kể về những vấp ngã, những khó khăn tưởng chừng không thể vượt qua và cách tôi đứng dậy, bước tiếp ra sao. Tôi sẽ ghi lại những bài học thực tế tôi đã rút ra từ cuộc đời mình. Nó có thể trở thành động lực, sự khai mở, giúp ích cho bạn hoặc một ai đó kiên cường hơn trên cuộc đời này và tin tưởng vào chân lý: Bão giông dù có tàn khốc đến đâu cũng sẽ đi qua. Nếu bạn vượt qua bão giông thì sẽ gặp ngày nắng đẹp.

Tôi đến với kinh doanh rất tình cờ, tôi không có sự lựa chọn. Vì không biết làm gì nên tôi kinh doanh.

Nhìn lại chặng đường gần 60 năm cuộc đời tôi thầm biết ơn bản thân đã sống một cuộc đời lương thiện, tin tưởng vào những điều tốt đẹp và bao dung. Nhờ vậy mà tôi luôn gặp may mắn. Cuộc trải nghiệm luôn có những bất ngờ thú vị. Mỗi bước khó khăn tôi cũng lo lắng trăn trở không yên, nhưng tôi không chỉ để tập trung vào cảm xúc lo lắng, tôi cố gắng đẹp bỏ cảm xúc tiêu cực: Đằng nào việc xấu nhất đã xảy ra rồi. Tôi tập trung vào suy nghĩ, giải quyết, gỡ từng nút thắt đi từ nhỏ nhất. Càng khó khăn tôi càng quyết tâm sắt đá, sâu thẳm trong tôi là niềm tin mãnh liệt “Rồi một thứ sẽ tốt đẹp, Trời đang thử thách tôi thôi”. Cho dù vui, buồn, được mất tôi vẫn luôn giữ sự bình thản, nhẫn nại, nụ cười thường trực trên môi.

Bà. Nguyễn Thị Xuân Lan - Founder/CEO Golden Life Travel
Bà Nguyễn Thị Xuân Lan – Người sáng lập và điều hành Golden Life Travel

Bà. Nguyễn Thị Xuân Lan – Founder/CEO Golden Life Travel

NGẪM

  • Khi ta rơi vào nghịch cảnh, ta vô cùng đau khổ, bị tổn thương, lo sợ… Nếu ta chìm mãi trong cảm xúc tiêu cực, than trách số phận, mất hết nhuệ khí – Không bước ra khỏi nơi đó, thì đó chính là số phận của ta.
  • Còn nếu ta không chấp nhận, ta vùng lên, ta kiên cường, không bỏ cuộc, kiên trì vượt qua thử thách, có thể ta vẫn gặp tiếp nhiều thử thách khác. Nhưng rồi, khó khăn không thể tồn tại mãi. Vượt qua nó, chiến thắng nó, ta lớn lên, khó khăn sẽ nhỏ lại. Và con đường trước mắt sẽ mở rộng, đây là con đường dẫn đến thành công.

Xuất thân gia đình: Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường, cha mẹ, ông bà nội ngoại ba đời chưa từng kinh doanh. Cha mẹ tôi đều là nhân viên tại xí nghiệp đầu máy toa xe Hà Nội trước 1975. Sau ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (năm 1975). Cha đưa cả gia đình về quê hương Quy Nhơn – Bình Định, năm ấy tôi lên 7, bắt đầu gắn bó với thành phố biển Quy Nhơn.

Trong những năm chiến tranh chống Mĩ, cha tôi do làm việc quá sức dẫn đến lao phổi nặng, ho ra máu nên phải nghỉ hưu trước tuổi/ nghỉ mất sức. Ông tự chữa bệnh bằng các phương pháp gia truyền. Ông cố, ông nội tôi đều là Thầy thuốc Đông y. Tôi học được ở cha sự kiên trì, chịu khó, hơi chút gan lì, không bao giờ đầu hàng trước mọi nghịch cảnh.
Mẹ tôi, một phụ nữ hiền dịu, đảm đang. Tôi bất ngờ khi biết mẹ đã từng có mặt trong chiến dịch 12 ngày đêm quân đội Mĩ dội bom B 52 đánh phá Hà Nội. Cha mẹ đã gửi ba anh em tôi – đều còn rất nhỏ sơ tán về quê ngoại ở Nam Định, để cha mẹ toàn tâm toàn ý tham gia lấp hố bom – trả lại mặt đường cho các chuyến xe chở vũ khí, lương thực ra chiến trường. Mẹ đã được tặng thưởng huân chương kháng chiến hạng nhất cho thành tích này. Mẹ tôi khiêm tốn, mẹ lúc nào cũng nhường nhịn, hi sinh cho hết thảy. Chúng tôi lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ, một tuổi thơ ấm áp hạnh phúc trong thời kỳ thiếu thốn, khó khăn của đất nước Tôi nhớ thời ăn cơm độn khoai sắn, cha mẹ phải nhận thêm những công việc thủ công về làm tại nhà như: bóc vỏ lạc và phân loại hạt, gói bánh, … Tôi giúp cha mẹ làm những việc này, tôi làm hăng say và có mục tiêu, làm gì tôi cũng làm tốt nhất trong ba anh em. Tôi muốn kiếm nhiều tiền để phụ giúp cha mẹ. Tôi nhận thấy mình khéo tay, nhanh nhẹn, đặc biệt tôi yêu thích lao động.

Mẹ tôi – một phụ nữ tốt bụng, nhận hậu, rộng rãi. Thời kì đói khổ toàn xã hội, mẹ tôi thường nhường cơm xẻ áo, tiếp đãi bà con anh em, bạn bè khi họ đến thăm nhà.
Tôi thừa hưởng rộng rãi của mẹ
. Tôi luôn tin rằng “Vật chất trên thế giới này dồi dào, đủ cho tất cả, Chỉ có lòng người chật hẹp mà thôi”.

Đến tuổi vào Đại học, tôi ước muốn trở thành luật sư hoặc phóng viên nhà báo như những nhân vật anh hùng thần tượng, chiến đấu cho lẽ phải tôi được xem trong phim ảnh và rất ngưỡng mộ. Tôi xin cha thi vào Đại học pháp lý Sài Gòn.
Cha tôi nhất quyết không đồng ý. Cha bảo: ” Phụ nữ nên chọn nghề nhẹ nhàng cho cuộc sống thanh thản, đừng tham gia vào các ngành pháp luật đòi hỏi sự sắt lạnh, khô cứng quanh 4 bức tường, … “. Hai cha con tranh luận rất nhiều ngày, lúc gay gắt, khi hờn dỗi, …  không đi đến đâu. Tôi đã đấu lý với cha căng thẳng để bảo vệ mong muốn, quan điểm của mình.
Cuối cùng cha nói: ” Nhà mình không giàu có gì, con đi học tận Sài Gòn cha không biết có đủ tài chính nuôi con và 2 anh em của con nữa không”, … Ông nói giọng rất trầm và buồn.
Tôi nghẹn ngào, không nói thêm được lời nào nữa. Tôi lẳng lặng đi mua một bộ hồ sơ mới, ghi danh vào Đại Học Quy Nhơn. Cũng ngày hôm ấy cha cũng mua một bộ hồ sơ mới đưa cho tôi. Cha nói: “Thôi con cứ đăng ký vào trường con thích đi. Cha nghĩ lại rồi, cha sẽ nỗ lực nuôi con ăn học ngành con thích “.
Tôi nghẹn ngào đưa ra bộ hồ sơ đã điền vào trường Đại Học Quy Nhơn và nói: ” Lãng Phí một bộ hồ sơ rồi cha ơi! Con đã quyết định học Đại Học Quy Nhơn để gần nhà “. Thế rồi tôi chạy vào phòng ngủ khóc thật lâu. Tôi khóc không phải vì không được theo học ngành tôi mong muốn, không được trở thành luật sư hay công tố viên, hay nhà báo, tôi khóc vì thương cha mẹ. Một suy nghĩ thôi thúc tôi phải nhanh chóng thành công, nhanh chóng trở thành chỗ dựa cho cha mẹ, chứ không phải là gánh nặng cho cha mẹ già. Tôi lau nước mắt! Lần đầu tiên trong cuộc đời tôi thấy mình trưởng thành và có trách nhiệm.
Thời sinh viên của tôi trôi qua cũng như bao sinh viên cùng thế hệ 6 X. Cái thời bao cấp, tem phiếu, ăn cơm chảo, chấm nước mắm đại dương hòa muối mặn với cơm cháy, thế mà tôi chưa bao giờ thấy khổ. Tôi luôn vui vẻ náo nức mỗi khi nghe tiếng kẻng báo giờ cơm, và lại náo nức đoán xem hôm nay nhà bếp sẽ cho bọn tôi ăn món gì.

Kỉ niệm ngày ra trường k 1986 - 1991
Kỉ niệm thời sinh viên – Khoa Nga k 1986-1991

Tại quê nhà, cha bắt đầu làm thuốc gia truyền, cha bán cũng đắt khách dần, có đồng ra đồng vào nuôi tôi học Đại học Ngoại Ngữ Đà Nẵng, anh trai tôi học Đại Học Kinh Tế Đà Nẵng. Em trai tôi học cao đẳng nghề tại Quy Nhơn. Có lẽ “trong cái khó nó ló cái khôn”. Tất nhiên, câu nói này chỉ đúng với những ai chăm chỉ lao động, tìm tòi và sáng tạo. Tôi thấy mình rất may mắn. Tôi chưa từng than phiền về bất cứ điều gì. Việc được có mặt trên cuộc đời này với tôi đã là một món quà. Tôi tự hào về cha. Cha là người hùng của gia đình. Việc gì cha cũng biết làm, cha tự sửa chữa các thiết bị máy móc hư hỏng trong nhà, lắp điện, … Cha tự làm nhiều việc, tiết kiệm từng đồng để có thêm tiền mua quà bánh cho mấy đứa con. Tôi học được ở cha sự chăm chỉ, linh hoạt, tính tiết kiệm, nhưng khi cần chi cũng rất hào sảng. 

Năm 1986 trường Đại học Ngoại Ngữ Đà Nẵng vừa nâng cấp từ trường Cao đẳng Ngoại Ngữ Đà Nẵng, trực thuộc phân hiệu của Đại Học Quy Nhơn, trường cho chuyển thẳng các khoa khác qua khoa tiếng Nga. tôi xin cha chuyển ra Đà Nẵng theo học ngôn ngữ Tiếng Nga. Như nhiều đứa trẻ mới lớn, tôi muốn sống xa Gia đình để trải nghiệm cuộc sống tự lập. Cha tôi đồng ý.

 

Khi tôi bước vào năm học thứ 3 Đại học ngôn ngữ Nga, chúng tôi được đi Nga thực tập. Nhưng tiêu chuẩn chỉ có 50% sinh viên được đi thực tập tại nước Nga, 50% còn lại sẽ phải thực tập trong nước. Tôi không được xét đi Nga. Một cô bạn thân với tôi người Đà Nẵng, bạn ấy làm cán bộ lớp, học khá, rất năng nổ trong các phong trào, bạn đã ý kiến với thầy chủ nhiệm yêu cầu hạ đạo đức tôi từ A thành B, do tôi thường xuyên nghỉ học. Đạo đức B thì đương nhiên sẽ không được xét đi Nga.. Thật vô lý, vì lòi ra việc xét duyệt đi Nga mà tôi từ một người đạo đức A thành B, trong khi tôi vẫn là tôi. Hơi bất ngờ vì người hăng hái buộc tội tôi lại là đứa bạn thân, gần gũi của tôi. Lúc đó tôi rất bình thản, ung dung, tự bảo vệ mình. Tôi nói: “Chúng ta đã là sinh viên đại học, việc tự học và tư duy rất quan trọng. Lên lớp chủ yếu chỉ để trao đổi với thầy cô và bạn bè, chứ không phải để ngồi học như học sinh phổ thông, .. “. Và “Tôi vẫn tự nghiên cứu bài học, hoàn thành tốt các chương trình học tập, và tham gia hoạt động, phong trào thi đua của lớp, trường. ” Tôi nghĩ có mặt đầy đủ trong mỗi giờ học, nhưng kết quả học tập, và sinh hoạt phong trào không tốt thì có gì tốt hơn người vắng mặt? “, ” Chúng ta đã quá coi trọng hình thức, sự giả tạo hơn thật chất. Trong khi chưa hề có các quy định về nghỉ bao nhiêu buổi học thì sẽ bị hạ bậc đạo đức”. … Các xét duyệt các thành viên khác như điểm Liệt môn thể dục, ngôn ngữ, triết học, … trong lớp làm rất nhanh, mặc dù những ai không đạt cơ hội này đều buồn, tuy vậy không mấy ai phản đối, đấu tranh như tôi. Khi tôi đã nỗ lực hết sức mình, đã nói ra những chính kiến của mình, tôi cảm thấy an yên  hơn, tôi đón nhận kết quả dù nó thế nào. Tôi tiếp tục sống, học tập như mọi ngày. Nói không buồn, không thất vọng là dối lòng, nhưng tôi tin đây không phải là cơ hội duy nhất để tôi phát triển. Tôi tin sẽ có những cơ hội khác có thể còn lớn hơn. 

Dù sao, đấy cũng là một ngày buồn sâu sắc của tôi. Tôi bắt đầu lờ mờ hiểu rằng: Khi động vào quyền lợi, lợi ích cá nhân ta mới hiểu thấu về nhau. Đây là lần vấp ngã đầu đời.

Ảnh các bạn nữ lớp Tôi trong một buổi Dạ hội tiếng Nga
Ảnh các bạn nữ lớp tôi trong một buổi Dạ hội tiếng Nga – Năm thứ 1. Tôi đứng một mình chỗ cây thông

NGẪM:

  • Mọi điều trong cuộc sống đều có thể xảy ra. Cho dù trời có sập thì chúng ta vẫn phải sống, và sống tốt. Không để tâm trạng của ta bị ảnh hưởng bởi những chuyện không vui. Ta cần khép quá khứ đó lại càng sớm càng tốt. Vì không ai quan tâm đến ta buồn vui ngoài chính ta.
  • Đừng quá tin tưởng vào một ai đó, bạn không phải là họ nên không thể biết họ nghĩ gì và hành xử như thế nào. Cũng đừng thất vọng về ai đó. Hãy đối Xử tốt với bản thân, sống cuộc đời tốt đẹp vì ta xứng đáng.
  • Những người tốt với ta không nhiều, và họ không có nghĩa vụ đó, nên ta phải trân trọng và biết ơn người tốt với ta.
  • Người không tốt với ta rất nhiều, và là rất bình thường, hãy chấp nhận một cách tự nhiên.

Thời sinh viên của tôi trôi qua ( 1986 – 1991 ). Tôi ra trường vào năm 1991.
Chúng bạn con ông cháu cha, có nhiều mối quan hệ xã hội và nhiều tiền… đều có chỗ làm trong các cơ quan, doanh nghiệp nhà nước. Quy Nhơn những năm đầu thập niên 90′ rất ít doanh nghiệp ngoài quốc doanh, “Ghế thì ít mà đít thì nhiều”. Tôi nhen nhóm ý định vào Sài Gòn lập nghiệp. Một lần nữa, cha lại cản trở không đồng ý cho tôi đi. Cha muốn con cái quây quần quanh bên cha mẹ, gia đình. Cha nói: ” Cha mẹ già rồi, con đi làm xa vất vả kiếm tiền có khi không đủ tiền về thăm cha mẹ khi ốm đau, có đáng không con?. Hãy làm việc tại quê nhà đi con”. Tôi không thể từ chối bất cứ yêu cầu nào của cha mẹ. Đối với tôi hiếu nghĩa với cha mẹ là hàng đầu nên tôi bỏ ý nghĩ lập nghiệp xa nhà.

Rồi một hôm chú Trí ( Viện Trưởng VKS Nhân dân Bình Định, lúc bấy giờ chú đang là viện phó ), hàng xóm nhà tôi. Chú bảo tôi làm hồ sơ mang đến phòng Tổ chức Công ty Du Lịch Bình Định. Họ đang tuyển người.
Tôi được tiếp nhận hồ sơ và được hẹn gặp Tổng Giám đốc là chị Võ Thị Phượng để chị “Xem mặt “. Tôi bước vào phòng. Chị Phượng nhìn liếc qua tôi bằng đôi mắt sắt lạnh và thõi đời, chị bảo ” Mai đi làm luôn”. Thời trẻ tôi có dáng dấp cân đối , gương mặt luôn tươi cười, lễ phép, mắt sáng nên cũng dễ gây thiện cảm với người đối diện.

CÔNG VIỆC ĐẦU TIÊN của tôi tại Công Ty Du Lịch Bình Định ( 1992-2001 )

Tháng 2 năm 1992 tôi bắt đầu công việc tại quầy Lễ Tân khách sạn Quy Nhơn, rồi tôi kiêm luôn Điều hành tour, Hướng dẫn tại Công ty Du lịch Bình Định.

Sau một vài năm nhiệt tình làm việc tốt, tôi được bầu vào BCH công đoàn, phụ trách Nữ Công của Công Ty, … Tôi càng có nhiều cơ hội đóng góp cho Doanh nghiệp và người lao động trong khả năng của mình. Tôi trưởng thành, tự tin, mạnh mẽ, giải quyết được nhiều việc khó, dám đưa ra ý kiến tranh luận bảo vệ lẽ phải. Tôi có một chút tự hào về bản thân.

Ảnh chụp tại Hội Chợ Du Lịch Quốc Tế FIFA 1998

Ảnh chụp tại Hội Chợ Du Lịch Quốc Tế FIFA 1998

Sau gần 10 năm lao động tích cực, sáng tạo, tôi được Ban lãnh đạo sở thương mại và Du lịch  đưa vào danh sách cơ cấu cán bộ nguồn của ngành du lịch Bình Định. Trước tiên tôi được cử đi đào tạo lớp Giám Đốc Khách sạn để kế cận/ Thay thế cho thế hệ lãnh đạo cũ không còn phù hợp giai đoạn đổi mới, phát triển ngành du lịch – dịch vụ của tỉnh nhà.

Bắt đầu từ lúc này, tôi bị Giám đốc khách sạn tìm mọi cách trì hoãn, cản trở việc đưa tôi đi đào tạo. Cuộc sống, công việc của tôi tại khách sạn không còn dễ dàng, vui vẻ nữa. Tôi luôn bị để ý, đố kị, soi mói, thậm chí bị cài bẫy để mắc lỗi. Vốn tính chăm chỉ, cẩn thận, tinh ý nên tôi vẫn tự bảo vệ mình được.

Một ngày nọ, việc gì đến cũng phải đến, tôi bị Giám đốc cố ý khép tội không đúng. [ Đây là câu chuyện khá buồn và ấu trĩ. Thể hiện sự yếu kém, lạc hậu, ba phải của một bộ phận lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước lúc ấy. Tôi không muốn kể chi tiết vì tôi không muốn nhớ lại giai đoạn đen tối, nặng nề này.

Tôi đã nỗ lực đấu tranh hết sức với tấm lòng ngay thẳng của mình, với niềm tin vào lẽ phải, nhưng cuối cùng tôi chứng kiến lẽ phải bị phủ nhận. Tôi không được ký lại hợp đồng mới khi hợp đồng dài hạn 2 năm đến ngày kết thúc. Tôi lặng lẽ chia tay với Công ty Du lịch Bình Định, nơi tôi công tác xuất sắc gần 10 năm: không hối tiếc, nhưng có một chút thất vọng.

Tuy vậy, khi nhìn lại: tôi thực sự biết ơn công việc đầu tiên tại Công ty Du lịch Bình Định. Nơi đây đã cho tôi những ngày tháng tuổi trẻ vui vẻ, những người bạn hồn nhiên, cho tôi môi trường nhiều trải nghiệm. Tôi biết ơn mọi niềm vui, nỗi buồn, mọi người tôi gặp, một vài sự cay đắng được nếm trải, … Những thủ đoạn, sự đớn hèn, … đều là những bài học vô giá, làm dày kinh nghiệm sống cho tôi. 

Nếu mâu thuẫn không được đẩy lên tột độ, có lẽ tôi vẫn còn ở lại Công ty Du Lịch Bình Định làm cô nhân viên tiếp tân hay chị giám đốc khách sạn ấy, hoặc thăng tiến hơn.

Điều đó nghĩa là sẽ không là tôi của ngày hôm nay, với nhiều trải nghiệm sống, mạnh mẽ, thú vị: Tôi của tự do, tự tại, đi nhiều nước trên thế giới, trải nghiệm cuộc sống như mình muốn, học hỏi những điều tốt đẹp, tiến bộ để ứng dụng cho công việc, đóng góp nhiều hơn cho ngành nghề tôi làm, và cho cuộc đời này.

Tôi bị loại ra khỏi Công Ty Du Lịch Bình Định trong giai đoạn lẽ ra tôi gặt hái những thành quả tôi đã gieo trồng gần 10 năm. Tôi phải ra đi một cách đột ngột vì sự dửng dưng vô cảm của những vị lãnh đạo thiếu tâm và tầm. Giám đốc Công ty Du lịch Bình Định lúc đó là ông Nguyễn Minh Thư.  Lúc đó tôi thật lòng đánh giá không cao về vị giám đốc này. Nhưng sau đó Tôi thầm cảm ơn anh Thư, nếu em vẫn tiếp tục giữ tôi ở lại tôi không thể nào phát triển theo cách tôi mong muốn.

Tôi ra đi khỏi Công ty Diu lịch Bình Định không có gì ngoài những kiến thức, và những trải nghiệm của bản thân trong suốt ngần ấy năm tháng, đó là tài sản vô giá của tôi mà không ai lấy đi được . Trong thâm tâm, tôi đã lường trước và chấp nhận sự ra đi này. Tôi ngẩng cao đầu rời Công ty Du lịch Bình Định.

NGẪM

* Nhiều điều thoạt nhìn qua tưởng điều may mắn, nhưng có thể đang tiềm ẩn nhiều rủi ro, nguy hiểm.
* Tuổi trẻ luôn thiếu kinh nghiệm sống, bồng bột, nông nổi, háo thắng, thể hiện.
* Tuổi trẻ rất cần có Người tham vấn ( Coach ) hỗ trợ, định hướng, động viên, đưa ra những lời khuyên đúng đắn, kịp lúc, nhất là ở giai đoạn khủng hoảng.
* Không phải bạn đúng là bạn thắng.

  • Đừng thể hiện mình giỏi giang, thẳng thắn, bạn sẽ có thêm nhiều người đố kị, ganh ghét, nhiều kẻ thù.
  • Người giỏi đôi khi cần giả ngu để tránh bị hại
  • Tha thứ cho những người đã hại mình là tự cởi trói cho chính mình. Vứt bỏ những ràng buộc, ám ảnh, thù hận để đón niềm vui.
  • Quá khứ đã qua rồi, hãy khép nó lại, đừng để nó ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai của bạn
  • Sống với quá khứ sẽ khiến bạn như một người đi đường dài  phải vác nặng hoặc ảo tưởng, đều không tốt cho cuộc sống thật ở hiện tại, và tương lai.
  • Hãy biến đau thương của quá khứ thành sức mạnh, nội lực, kích hoạt sức mạnh bên trong của bạn.
  • Tin vào nhân quả.
  • Cho dù ai đó đối xử không tốt với bạn, hãy cứ sống tử tế với họ, tử tế với mọi người xung quanh mọi thứ sẽ tốt đẹp.
  • Lúc rơi vào khó khăn bạn sẽ nhận ra ai là bạn.
  • Phần lớn mọi người nghiêng về kẻ mạnh, số đông, nhưng không phải số đông luôn đúng
  •  Luôn có một cánh cửa sẽ mở ra khi những cánh cửa khác đóng lại
  • Chỉ cần bản thân chăm chỉ, tích cực, nhẫn nại, tử tế thì không có gì ngăn cản được bạn
    CÔNG VIỆC THỨ 2: Đại lý – Trưởng nhóm kinh doanh Cty BHNT Prudential (  2001 – 2002 )
    Rời Công ty Du lịch Bình Định trong lòng tôi trào dâng một quyết định mạnh mẽ: Tôi sẽ không bao giờ làm việc dưới quyền những người lãnh đạo ba phải, thiếu tâm và tầm.
    ,,, Tôi chọn tham gia vào ngành BHNT Prudential vì tổ chức này luôn cần người bán hàng giỏi: Đây là công việc Tự làm – Tự hưởng; Làm nhiều – hưởng nhiều, phụ thuộc chính vào nỗ lực của bản thân.
    Tôi biết ơn 2 năm ngắn ngủi tại Prudential, tôi được đào tạo kĩ càng, bài bản, được học về tư duy kinh doanh, tư duy quản lý, cách tìm kiếm khách hàng tiềm năng, tư vấn, chốt đơn, chăm sóc khách hàng, giải quyết khủng hoảng, phát triển bản thân, …
    Tôi như nắng hạn gặp mưa rào, tôi chăm chỉ làm việc gấp đôi ngày xưa. Không còn ai trả lương cho tôi. Tôi tự trả lương cho mình. Tôi không muốn những người thân của tôi cha mẹ, chồng tôi phải lo lắng ái ngại cho tôi. Tôi lao vào công việc: Từ sáng mở mắt đến tối khi khép mắt đi ngủ, tôi đều không rời khỏi công việc: Tôi kiểm tra sổ tay xem hôm nay tôi sẽ gặp những vị khách hàng mới nào, giải quyết những công việc mới nào, công việc nào còn dang dở. Đến cuối ngày tôi tổng kết lại những việc mình làm được và chưa làm được trong ngày, những cái hẹn cũ, và mới, những việc cần chỉnh sửa, tối ưu , tôi ghi hết vào sổ nhật ký công việc, tôi trân trọng từng phút giây, những bài học mới mẻ tôi được học ở đây… Đây là giai đoạn bản lề trong cuộc đời tôi – đi từ người làm công ăn lương đến tự kinh doanh, tự trả lương cho mình theo hiệu quả của chính mình.
  • Nhờ chăm chỉ, sáng tạo Tôi đạt được hầu hết các giải thưởng của Prudential: Các giải Bán hàng cá nhân, tuyển dụng đại lý, bán hàng nhóm, trở thành đại lý ngôi sao vì đã đào tạo thành công một đại lý ngôi sao cho Prudential. Tôi được tưởng thưởng chuyến du lịch Châu Âu và nhiều phần thưởng du lịch, đào tạo, tiệc tùng khác trong suốt quá trình tôi làm việc cho Prudential. Trong thời gian này không phải không có khó khăn trở ngại, do Quy Nhơn chưa có văn Phòng Prudential mãi cho đến 2005. Tôi phải đi lui tới giữa Quy Nhơn và Đà Nẵng, cộng với sự làm việc thiếu linh hoạt của một bạn phụ trách Văn Phòng 2 Đà nẵng khiến tôi khá tốn kém sức lực, thời gian, kinh phí. Tuy nhiên những cản trở này không là gì so với những điều tôi đạt được. Quan trọng nhất tôi tự đứng vững trên đôi chân của mình.
  • NGẪM: Tôi biết ơn Prudential. Những kiến thức tôi học được rất giá trị. Nó giúp tôi tự tin trong giao tiếp, đàm phán, bán hàng, … Tôi dần có kiến thức về quản lý, bán hàng, marketing. Tôi nghĩ bán bảo hiểm là món hàng khó nhất mà tôi còn làm giỏi thì không có việc gì tôi không làm được. Tôi đã tự tin vào giá trị bản thân và bản lĩnh của mình.
  • CÔNG VIỆC THỨ 3: Quản lý khách sạn Cosevco – Khách sạn 3 sao đầu tiên ở Quy nhơn và Trung tâm Lữ hành Cosevco ( Khoảng gần cuối năm 2002 đến cuối 2003 )
    Tôi nhận lời mời của Tổng Giám đốc khách sạn Cosevco 75 về quản lý cho khách sạn này trong thời gian đầu, giúp họ đi vào vận hành. Lúc tôi gia nhập, Khách Sạn vẫn còn đang trong quá trình xây dựng  nước rút, và đi vào hoàn thiện. Trong 13 tháng tại đây, tôi đã hoàn thành các tiền đề cho một khách sạn mới đi vào hoạt động:
    * Góp ý cho Tổng Giám Đốc điều chỉnh lại thiết kế Khách sạn cho phù hợp công năng sử dụng, theo phong thủy cơ bản mà tôi biết, và thẩm mĩ, đặc biệt tôi thuyết phục sếp mở rộng hệ thống nhà vệ sinh, cửa ra vào, và cửa các phòng VIP cho phù hợp với thứ hạng của khách sạn.
    * Phân loại hồ sơ ứng viên, sắp xếp ứng viên vào các bộ phận phù hợp, phỏng vấn, đào tạo sơ bộ cho toàn bộ các phòng ban khách sạn  (Trừ Bộ Phận Kế toán, Hành Chính đã có dưới sự vận hành của Tổng Giám đốc)
    * Xây dựng bộ hợp đồng khách sạn với các Travel Agent, các cơ quan, tổ chức Doanh nghiệp tại địa phương.
    * Trong thời gian này tôi vừa theo học lớp Giám đốc Khách sạn 6 tháng tại thành phố Hồ Chí Minh vừa điều hành công việc từ xa. Cứ hai tuần tôi về Khách sạn vào cuối tuần để giải quyết công việc.
    * Làm việc với Giám đốc khách sạn Continental Sài Gòn để Sắp xếp cho nhân viên các bộ phận đi thực tập tại ks Continental trước khi khách sạn Cosevco đi vào hoạt động.
  • Tiên phong Tổ chức Buffet Gala Dinner chào mừng Lễ Quốc khánh 2/9 – Dạ tiệc Buffet đầu tiên tại Quy nhơn vào ngày 2/9/2003. Có mời bếp trưởng và trưởng các bộ phận liên quan F&B của khách sạn Continental Sài Gòn ra đào tạo và hỗ trợ Cosevco.
    * Viết kịch bản đám cưới đầu Tiên Quy Nhơn có phần lễ: MC, văn nghệ chào mừng, vũ đoàn, rước cô dâu chú rể lên sân khấu ra mắt hôn trường trong tiếng nhạc, pháo sáng, tháp Champagne và cắt bánh, Trao quà, lời phát biểu,  … vẫn đang được sử dụng ngày nay tại nhiều khách sạn tại Quy Nhơn. (Hiện nay tôi nghĩ cần có kịch bản mới cho đám cưới – giảm ô nhiễm tiếng ồn, …)
  • NGẪM
  • Khi làm việc quan trọng cần phải có thỏa thuận, cam kết rõ ràng bằng văn bản, tránh dẫn đến mâu thuẫn trong phân quyền, trách nhiệm, nghĩa vụ, thu nhập.
  • Người uy tín: Lời nói đi đôi với việc làm. Không làm việc với người hứa suông: nói nhiều không thực hiện bao nhiêu.
  • Làm đúng ngay từ đầu là cách làm tốn ít nguồn lực nhất
  • Chỉ tin vào hành động, không tin vào lời nói suông. Hành động trực tiếp mang lại kết quả, chứ không phải nói, hay nghĩ.
  • Không làm việc dưới trướng người không có năng lực, không trung thực, ngụy quân tử.
  • Tin vào trực giác của bản thân
  • Đừng vì lo cho người khác mà quên quyền lợi của bản thân. Đừng để bị lợi dụng.

Tôi nghĩ sự quay lại với ngành du lịch – Lữ hành và thành lập Golden Life Travel năm 2008 là sự dẫn dắt của tự nhiên, thần thánh: Muốn trả lại cho tôi những thành quả từ trong quá khứ tôi đã Gieo trồng, nên dẫn dắt tôi quay về với ngành du lịch. Tôi tin nhân quả là có thật. Những gì cho đi sẽ nhận lại nhiều hơn

CÔNG VIỆC THỨ 4:  Tháng 11 Năm 2003 Tôi Thành lập Doanh nghiệp, lấy thương hiệu Golden Life cho các ngành nghề kinh doanh và sản phẩm – dịch vụ của mình: Golden Life Gallery, Golden Life Coffee Bar, Golden Life Spa. Tôi tin rằng mọi người sẽ mong muốn nhận được những sản phẩm dịch vụ chất lượng vàng, nên tôi lấy tên gọi Cuộc Sóng Vàng

Ngày 29 tháng 2 năm 2008 Thành lập CÔNG TY TNHH LỮ HÀNH QUỐC TẾ GOLDEN LIFE ( Gọi tắt là  GOLDEN LIFE TRAVEL )

  • Sau một năm và một tháng ” Set up/ Xây dựng ” từ đầu cho khách sạn Cosevco, tôi quyết định kết thúc công việc ở đây.
  • Tôi đã kết thúc sớm hơn tôi nghĩ. Thực tế, chỉ sau vài ngày làm việc ở môi trường mới, tôi nhận thấy mình không thuộc về nơi này. Môi trường này không thể cho tôi tâm trạng tốt để làm việc. Sếp không tin tưởng cấp dưới, giao chức mà không giao quyền. Đặc biệt người Sếp đó lại không có chuyên môn, làm việc chung chung không có gì cụ thể, nên không thuận lợi cho công việc của tôi. Tôi tăng tốc để hoàn thành lời hứa của mình, và thanh lý hợp đồng. Chấm dứt cuộc đời đi làm thuê thêm một lần nữa với người lãnh đạo không phù hợp.
  • Tôi quyết định tự Kinh doanh có lẽ phù hợp hơn với cá tính của tôi. Tôi vốn cầu toàn trong các khâu dịch vụ, tính tình lại ngay thẳng, dễ va chạm với cấp trên mặc dù tôi biết nhường nhịn và hiểu chuyện nhưng trong lòng không phục, tôi quyết tâm ra riêng.
  • Chấm dứt việc tại khách sạn Cosevco, tôi mở Golden Life Gallery, Golden Life Coffee Bar, Golden Life Spa tại Trung tâm thương mại Quy Nhơn. Tại đây, giá thuê mặt bằng đắt đỏ – khoảng gấp 3 – 5 lần so với các mặt tiền ở trung tâm thành phố Quy Nhơn cùng thời điểm. Trung tâm Thương Mại phân các lô chỉ có tường bao, cửa cuốn, chưa có hạ tầng gì bên trong. Tôi được một người anh cũng khá thân thiết từ khi còn công tác tại Công ty Du lịch Bình Định, anh làm trong ngành an ninh, anh đã giới thiệu tôi gặp người phụ trách TTTM để thuê mặt bằng với giá ưu tiên. Nhưng Ban Quản Lý TTTM không đồng ý. Họ báo đã giảm giá cho tôi 25% theo giá niêm yết cao chót vót của họ, tôi không thể nào tưởng tượng tôi đã chấp nhận. Những người đến thuê sau tôi, không quen biết gì vẫn thương lượng được mức giá tốt hơn giá của tôi rất nhiều. Tôi tin tưởng vào uy tín của ông anh. Lại thêm một bài học lớn cho tôi về sự thận trọng, đàm phán, không phụ thuộc, giao phó vận mệnh của mình vào người khác. Người anh lại động viên tôi: ” Em thông minh, giỏi giang, chắc chắn em làm được, cứ làm đi anh sẽ góp vốn cùng kinh doanh.”. Và tôi đồng ý với hi vọng sẽ có người uy tín, chỗ dựa vững chắc cả về mối quan hệ lẫn tài chính cùng nhau chia sẻ quyền lợi và trách nhiệm. Tôi ký hợp đồng thuê mặt bằng, bắt tay vào xây dựng cơ sở kinh doanh. Cơ sở kinh doanh này tôi phải bỏ tiền ra xây dựng gần như hoàn toàn, còn nhiều tiền hơn ngôi nhà tôi đang ở khoảng 30%. Đó là lý do tôi không thể trả mặt bằng đi thuê chỗ khác cho dù tôi phát hiện ra hợp đồng này tôi bị ép nhiều, và chịu thiệt ở đây. Một số anh em bạn bè thân thiết của tôi và người góp vốn đã giúp đỡ It nhiều vật tư cho cơ sở kinh doanh đầu tiên của tôi: Bàn ghế từ Công ty Gỗ Tân Phước, gỗ lót sàn chỗ Mr. Phương, mặt miếng gỗ làm mặt quầy Bar của Mỹ Tài. Sau một thời gian ngắn đầu tiên, khi cơ sở kinh doanh cũng chưa đi vào vận hành ổn định, và có lãi, người góp vốn đã rút vốn. Đây là thời kỳ khó khăn của tôi. Nhưng dần dần tôi cũng giải quyết xong và cũng thu nhận được rất nhiều bài học xương máu trong việc hợp tác kinh doanh.
  • Khó khăn khi kinh doanh tại TTTM Quy Nhơn thời bấy giờ rất nhiều. Chủ đầu tư ứng dụng theo các mô hình ở Trung tâm thương mại tại các nước tiên tiến như Mĩ, Canada cho TTTM Quy Nhơn. Hai nền tảng văn hóa và văn minh khác quắc nhau, nên nó không phù hợp cho quyền lợi của các đối tác thuê mặt bằng và khách hàng của họ. Chúng tôi, những chủ cơ sở thuê kinh doanh phải làm chuột bạch cho thí nghiệm của bên cho thuê mặt bằng, thiếu vắng sự quan tâm, hỗ trợ và lắng nghe. Chúng tôi không được tự do thiết kế mặt tiền gian hàng cao hơn mái tôn của TTTM, mà mái của TTTM thấp lè tè, đầu tư sơ sài nên thời bấy giờ cái bảng hiệu kém bắt mắt. Mọi thay đổi thiết kế, bảng hiệu quảng cáo đều phải được sự cho phép của BQL trung tâm này. Chúng tôi phải trả tiền thuê rất đắt nhưng bị hạn chế đủ điều. Có nhiều bất cập, nhiều sự không hợp lý, hầu hết các chủ thuê đều bị mắc kẹt khi đã bỏ số tiền lớn đầu tư vào cơ sở hạ tầng nơi đây, nên khó khăn hơn cho họ khi rút chân ra. Người có tài chính tốt họ chấp nhận mất một lần thì thường kết thúc hợp đồng thuê mặt bằng ký  lần đầu: sau 1-2 năm họ chấm dứt luôn, tìm nơi hợp lý hơn thuê lại để ổn định kinh doanh lâu dài.
  • Áp lực kinh doanh, chi phí cố định quá lớn ( tiền thuê mặt bằng, điện nước, các loại phí, phụ phí của TTTM, …  ) luôn đè nặng, tôi vẫn chăm chỉ, kiên trì bám trụ tại TTTM Quy Nhơn từ 2003 – 2011. Thời gian này tôi đạt được những thành tựu bước đầu về việc xây dựng hình ảnh thương hiệu Golden Life: Phòng tranh đẹp và chuyên nghiệp nhất từ trước đến nay. Phòng trà Golden Life được khách đánh giá cao. Là nơi giải trí tiếp khách của các Doanh nghiệp, thương gia và ban ngành trong tỉnh và những người yêu nhạc trữ tình, Việt kiều, …
  • Sự thiếu hụt kiến thức về tài chính, non nớt trên thương trường thời kì đầu ra kinh doanh, phải mò mẫm dò đường khiến tôi luôn cảm thấy bất ổn. Tuy nhiên nhờ vị trí thương mại tốt, giá thuê mặt bằng khét tiếng khiến thương hiệu Golden Life được nhiều người biết đến.
  • Tôi biết ơn sự khắc nghiệt, sắc lạnh, vô tâm của đối tác cho thuê mặt bằng tại TTTM thời gian tôi hoạt động ở đây ( 2003-2011). Nơi đây là trường học tôi luyện khả năng chịu đựng ghê gớm của con người: Mọi niềm tin vào con người cần có cơ sở cả lý trí và trái tim. Tôi trở thành người  phụ nữ Kiên cường, sâu sắc, nhân hậu hơn. Dù gặp bao trắc trở tôi vẫn sống tử tế. Có lẽ đó là điều làm nên uy tín và sức hút của tôi và Golden Life. Tôi luôn tin rằng người tốt sẽ gặp may mắn và có hậu vận tốt đẹp. Biết ơn nơi này!

Lễ tôn vinh Thương Hiệu uy tín chất lượng

Lễ tôn vinh Thương Hiệu uy tín chất lượng ngành du lịch.

👉 Tôi thấu hiểu những gánh nặng, trách nhiệm của người kinh doanh với pháp luật, xã hội, nhân viên, với gia đình.

👉 Hạnh phúc, sự tự do là kết quả đến sau rất nhiều nỗ lực, sự tuân thủ kỉ luật, chịu trách nhiệm, sự phụng sự,chăm lo cho người khác.

👉 Tôi chịu trách nhiệm cao nhất đối với mọi thành công thất bại của doanh nghiệp tôi: 100%: Không đổ thừa cho hoàn cảnh, môi trường, nền kinh tế, pháp luật…

👉 Tôi xác định: Dù vấp ngã 10 lần, tôi nguyện tiếp tục nỗ lực đứng lên lần thứ 11 hoặc thêm nữa để đi đến cùng con đường mình mơ ước.

👉 Không bao giờ bỏ cuộc. Trên con đường đi dù gặp nhiều khó khăn, thử thách: Tôi nguyện giải quyết nó, đối mặt với khó khăn. Tôi tin rằng khó khăn thử thách đến để tôi luyện tôi trưởng thành. Thành công sẽ tương xứng với những tâm huyết, sức lực, trí tuệ, mồ hôi, máu và nước mắt tôi đổ ra.

👉 Học tập từ người thành công cả về thành công và sai lầm. Bài học từ thất bại của người khác có giá trị to lớn: Vì cuộc sống ngắn ngủi, không đủ thời gian cho ta trải nghiệm hết mọi sai lầm rồi mới trưởng thành.

👉 Luôn tối ưu, luôn cải tiến công việc, tiến lên không ngừng.

👉 Mỗi ngày chỉ cần tiến lên một chút, đều đặn thì sau một quá trình ta sẽ thấy sự thay đổi lớn.

👉 Không nên làm việc cảm tính. Mọi quyết định cần cân nhắc kĩ, tìm hiểu người hợp tác. Không được hợp tác với người thủ đoạn, vô đạo đức.

👉 Khi hợp tác phải có nguyên tắc, và giao kèo, thỏa thuận bằng văn bản. Không nể nang, thân tình hay tin tưởng mà bỏ qua những nguyên tắc cơ bản này.

👉 Không nghe lời khuyên của người không am hiểu về lĩnh vực bạn đang cần được khuyên. Tốt nhất hãy trả tiền để được tư vấn nếu cần.

👉 Hãy học lường trước hết mọi khó khăn và dự phòng trường hợp xấu nhất xảy ra.

👉 Trong kinh doanh không thể tránh khỏi đôi lần bên bờ vực thẳm, nó tra tấn con người ta một cách khủng khiếp tưởng chừng chết được còn sướng hơn. Nhưng rồi cuối cùng ta sẽ vượt qua và bước lên đỉnh cao hơn

GOLDEN LIFE TRAVEL ( Từ 29/2/2008 ): Trở lại ngành du lịch như một định mệnh

Golden Life Travel bắt đầu giấy phép kinh doanh Lữ hành Quốc tế Inbound – Outbound Domestic Từ năm 2011

* Kinh doanh là cách tốt nhất để tôi thực hiện phong cách sống: Chính trực, tự do, sáng tạo và cho đi.
* Nói đi đôi với Làm. Làm và liên tục tối ưu.
* Học tập trọn đời: Học từ thực tiễn là bài học giá trị nhất.

* Khó khăn, thử thách luôn có trong cuộc sống. Khó khăn đến để ta học được những bài học lớn hơn, dạy ta cách giải quyết khó khăn lớn hơn, tôi luyện ý chí, mở rộng tư duy, giúp ta trưởng thành trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình.

* Nếu từ bỏ sẽ không có thành công hay nó thẳng ra là thất bại.
* Nguyên tắc tập trung: Tập trung vào điều gì điều đó sẽ lớn lớn. Tập trung vào thành công bạn sẽ thành công.

Năm 2011 tôi quyết định dừng kinh doanh phòng trà ca nhạc, Spa, Gallery, tập trung vào Golden Life Travel và mở rộng thêm kinh doanh Du lịch quốc tế outbound và Inbound. Tôi chuyển văn phòng từ Trung tâm thương mại Quy Nhơn về địa chỉ: 43A đường Lê Thánh Tôn, thuộc phường Lê Lợi, thành phố Quy Nhơn, tỉnh Bình Định. Đây là nhà của Cha mẹ tôi để lại cho anh em chúng tôi. Tôi không còn áp lực như ngày còn thuê mặt bằng tại TTTM nữa.

Đây là giai đoạn tôi đã tích luỹ được nhiều vốn sống, kinh nghiệm, kỹ năng và uy tín. Tôi kinh doanh thư thái hơn. Tôi đi nhiều hơn, như bù lại những ngày tháng trước.
Cha mẹ tôi đã qua đời vào 2006 – 2007. Như mong  của cha mẹ tôi trở lại kinh doanh du lịch một cách ngẫu nhiên và tôi muốn gắn với ngành này lâu dài.

Tôi toàn tâm toàn ý với ngành du lịch, ngành mà tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ quay trở lại. Nhưng không, một cách tự nhiên hay một Thế lực siêu nhiên nào dẫn dắt tôi đi trên con đường định mệnh của mình.

Và đó là sứ mệnh của tôi, nơi tôi sẽ làm việc tốt nhất, đam mê nhất.

Tôi cũng đào tạo ra nhiều bạn trẻ bước vào kinh doanh, có bạn khá thành công. Tôi học hỏi từ các bạn cũng nhiều. Từ các bạn, tôi hoàn thiện hơn thệ thống kinh doanh của mình.

Nếu có một lời khuyên với các bạn trẻ khởi nghiệp thì đây là lời trung thực, yêu thương nhất của tôi:

👉 Khi các bạn đủ quyết tâm và có lòng mong ước cháy bỏng, các bạn sẽ thành công. Thời gian bao lâu phụ thuộc vào nỗ lực, làm việc chăm chỉ và thông minh của bạn.

👉 Tránh nói dối, đánh cắp, thất tín, vô ơn. Đó là cái giá lớn nhất bạn phải trả sau này.

👉 Sự thành công luôn đến từ lòng tự tin, tự trọng, tự hào về bản thân. Hãy nghĩ đến nó ngay từ lúc bắt đầu. Đừng làm gì sai trái từ đầu.

Chúc mỗi người đều được hạnh phúc và đạt được ước mơ cuộc đời!

Nguyễn Thị Xuân Lan

Facebook
Twitter
LinkedIn

BÌNH LUẬN

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Chuyên mục

Gọi ngay để được tư vấn

Hoặc gửi yêu cầu tư vấn

Goldenlife sẽ liên hệ lại với bạn.

Scroll to Top

ĐẶT TOUR: Câu chuyện kinh doanh của tôi

Để đăng ký tour Quý khách vui lòng điền thông tin

Thông tin khác hàng

Chúng tôi sẽ liên lạc lại để tư vấn và hỗ trợ thanh toán. Cảm ơn bạn đã lựa chọn dịch vụ của chúng tôi